nhà thơ
Kính tặng anh Xuân Hữu
Không muốn chia cùng em cơn bão
Khách thơ neo buộc thuyền mình
Sóng lớn ùa lên, ập xuống
Gieo neo lòng bảo dạ mình
Trời ở trên trời, đất dưới đất
Gió quay cuồng từ biết mấy tầng không
Anh bay lên cao cô đơn
Anh bay lên trên khốn khó
Thơ thành thi nhân