nhà thơ trần tế xương thương vợ
Người thương vợ nhất nước
Chắc có lẽ là ông!
Thương thân cò lặn lội
Thương mặt nước đò đông
Thưởng vợ đàn con dại
Thưởng vợ một tấm chồng!
Ngâm nga thơ với phú
Tình tang tình ả đào
Khoe vợ câu đố mới
Tặng đờ kiểu chơi ngông
Vợ chỉ cười-thương lắm
Xưa nay vẫn chịu ông!
Đời đã cay như vậy
Lẽ nào không Tú Xương?
Lẽ nào vợ không thương?
Nghĩa tao khang sâu nặng
Năm nắng mười mưa như thường!