tokyo, trắng và đen
6-1997
Những bức tường rất trắng
những con quạ rất đen
ý nghĩ tôi vật vờ mây xám
những ngày Tokyo
không em...
Rì rầm, rì rầm
ga xe điện ngầm
người chật như nêm
mùi hương ngược xuôi hối hả
sang trọng và bí ẩn
tôi khô giòn trái bồ kết nước
không biết trao ai gội đầu
Sài Gòn nhộn nhạo của tôi đâu?
vòm trời bụi bặm của tôi đâu?
những ngã ba, ngã tư khét mù, inh ỏi của tôi đâu?
trắng toát một nỗi gì như nỗi nhớ
văng vẳng đen những tiếng quạ lào xào...
Chiều hoàng cung cỏ dệt hoa thêu
buột miệng tôi chào
một vòm xanh
một gốc me Tokyo
xa lạ!