những ngôi sao bátđa
Sài Gòn, 28-12-1998
Cộng đồng người Irắc theo đạo Thiên chúa đã đón lễ giáng sinh 1998 trong thầm lặng. Họ dựng hai cây thông to tại Bátđa và treo lên đó những ngôi sao giấy mang tên của những em bé đã chết vì lệnh cấm vận của Liên Hiệp Quốc.
(Báo "Sài gòn giải phóng" ngày 27.12.1998)
Không kịp nữa rồi Chúa ạ
Chúa ơi!
những thiên thần trẻ thơ đã chết
biết bao niềm hy vọng đã tắt
vì đói khát
vì bệnh tật
vì không kích
những ngôi sao giấy không thể bay ngược lên trời
cánh của chúng trĩu nước mắt...
Giờ thì lũ trẻ kia chẳng còn ai hay biết
không còn tiếng khóc
chẳng còn tiếng hát
chỉ còn những cánh sao ngơ ngác
thì thào cùng những chiếc lá thông
liệu ông già Noel có nhận ra chúng không?
để lần cuối cùng chúng có thể hỏi ông
lệnh trừng phạt là gì?
cấm vận là gì?
con người là gì?
và ai đó... là ai?
Không kịp nữa rồi Chúa ạ
Chúa ơi!
mọi máng cỏ trần gian
đều trong tầm tên lửa
mọi hang đá đều trong tầm đổ vỡ
xin Chúa hãy một lần chọn lựa
và phòng bị
cát bụi phận người
ô hô...
bom - thông - minh!
Những ngôi sao Bátđa đêm giáng sinh
ghim trên cánh những đớn đau
nhọn hoắt!