thu tan tác
Tưởng gió làm rơi cánh lá vàng
Đâu ngờ ai ngắt thả đồng hoang
Tưởng mùa thu đến trời thơ mộng
Ngờ đâu phong cảnh lại điêu tàn
Hồ nước trong veo đã đục lờ
Hỏi người sao mãi đứng gieo thơ
Bên rừng hoảng hốt nai chạy trốn
Dòng suối chia nhau chảy mấy bờ
Ngỡ gió thu về thổi hương yêu
Ngờ đâu thổi lạc cả mây chiều
Nắng vàng gay gắt hồn trinh nữ
Sóng gợn lòng trai mắt đăm chiêu
Ở đấy chờ ai trả ân tình
Người qua kẻ lại vẫn lặng thinh
Vì đâu đứng giữa thu hờn dỗi
Cho bụi sương che lấp bóng hình
Trời ơi ! tan tác thu tan tác!
Biết thế nằm say giấc hạ nồng
Tình người hôm trước nay xa lạ
Còn nữa bao ngày mới sang đông