trăng lạnh
Ta sống ở nhân gian
không phài để yêu nàng
Sao mang nhiều thương nhớ
Cuộc đời một chấm than!
Mặt trời đã lên cao
Môi ai tựa hoa đào
Cho cả trời tươi thắm
Dạ nàng có nôn nao
Lá rụng chờ đông sang
Cuộc đời vẫn trái ngang
Ma quỷ nào dẫn lối
Ai nỡ để xuân tàn
Ðến bước dấu chân đi
Sao ta vẫn còn si
Nàng say ôm gối mộng
Thu tàn khép vành mi
Từng chiếc lá rơi rơi
Làm hoen uá mây trời
Từng giọt buồn nhỏ xuống
Từng chiếc lá rơi rơi
Thời gian vẫn còn đây
Lá úa vẫn bay đầy
Tương tư nào quên tuổi
Theo lá rụng ngàn cây
Hoa cỏ nào tỏa hương
cho ai đừng dỗi hờn
Ôm cả trời thương nhớ
Ta nhớ một mùi hương
Trăng lạnh ở nơi đâu
Cho ta gởi đóa sầu
Nàng trồng hoa thiên lý
Ngàn dặm vẫn nhớ nhau
LK