từ quan
Ngồi buồn đếm giọt mưa ngâu
Nhớ ơi là nhớ cái câu hẹn hò
Năm xưa tôi khách qua đò
Bềnh bồng sóng vổ, câu hò tình đưa
Một lần gặp gở trong mưa
Thuyền ai vượt sóng đẩy đưa mối tình
Khéo thay áo lụa ướt mình
Tây Thi nét ngọc, bóng hình Ngu Cơ
Ôi con tạo, dây tơ nguyệt lão
Đẩy trái duyên, huyền ảo cơ trời
Tương tư đến hết một đời
Chỉ vì chiếc áo...gió trời chửa hong
Chiều ni, gió thổi vào trong
Ngồi trên Thượng Tứ, mà lòng se se
Nhìn đoàn khoái mã song le
Hai bên là lính, cổ xe đỏ hồng
Bao năm say với trống đồng
Giươm đao làm bạn, máu lồng với cơm
Hôm nay ai rải hoa thơm
Đưa em vào nội, buồn hơn gió chiều
Trăng khua rên xiết, tiêu điều
Tiên phuông đại tướng, giữa triều kính Ai !!!
Đã xong nợ nước thân trai
Thôi thì gát kiếm, một mai, một thuyền
Gió sông Hương, binh quyền gác bỏ
Chiếc mái chèo, gỏ nhịp thời gian
Nhớ Ai sóng vở tình tan
Câu hò mái đẩy, đưa sang tịnh hồ
Hôm nay trăng sáng cơ đồ
Vì ai máu đổ...làm mồ chôn tim.
Ma Thi