thiên đàng trần thế
Tiếng cười vụn vở giửa thời gian
Rú thét hoan ca, tận ngút ngàn
Lạc thú say nghiêng, cơn mê tỉnh
Ðiên cuồng sáo ngử - kẻ rở càn!
Một thơ, một rượu, bước thấp cao
Với tay khều Nguyệt, té ngã nhào!
Ðè lên bóng nước, lim dim ngủ...
Mặc xác thân chìm ... với bóng Sao
Hỏi gió căm căm, gió thét gào
Hỏi sương trắng tỏa, mộng nao nao
Hỏi đời ai oán? – Ai than khóc!
Ôm Nguyệt cùng thơ, lại té nhào!
Thiên đàng hiển hiện, ở tại Tâm
Lổm ngổm hồn thơ, sóng lặng thầm
Tay ôm Minh Nguyệt - cười dương thế...
Nhấp chén Ba Ðào - mặc cõi âm!
Mathi 03/04/05
Bình độc ẩm, với tay choàng Vũ Trụ.
Chén tương bôi, xoạt cẳng đá Càn Khôn.
Mathi