anh ...
Ở tận cùng trong ngõ nghách trái tim
Em cất giữ bài thơ anh rất kỹ
Bài thơ viết không vần
Vì anh không là thi sĩ
Bài thơ cũng chẳng cho em ...
Đơn giản
Chỉ vì ...
Em không là gì
..Trong cuộc sống của anh
Một ngày hôm qua
Đang trôi vào dĩ vảng
Một bài thơ anh chửa kịp
xuống hàng !
Chỉ len nằm xuôi theo những mủi kim đan
Từng mủi kim đan vào tim buốt nhức
Từng bài thơ ru em về hiện thực
Một tên người anh vừa gọi vu vơ ...
Anh vô tình mang đặt "nó" vào thơ
Em vô tình biết mình yêu đến thế
Có phải đâu em là người đến trễ
Chẳng qua vì họ đến sớm quá thôi
Em lãng quên. Về! không yêu anh nữa.
Không gói tin yêu vào hương hoa sữa
Mà chôn tận cùng
xuống ngõ ngách trái tim .