nhớ sài gòn
      
      
      
      
        Nhớ Sài Gòn những cơn mưa vội vã 
Nắng chói chang thành phố ngập ánh đèn 
Bác phu xe đầu trần còng lưng đạp 
Nhưng đói nghèo vẫn dính cứng vòng xe 
Nhớ Sài Gòn trong những khu ổ chuột 
Dăm ba thằng trên căn gác già nua 
Sách vở buồn thiu những đêm ngủ muộn 
Con hẻm khua tiếng guốc gái giang hồ 
Nhớ Sài Gòn những hàng me xanh thẳm 
Mây trắng bay phơ phất dáng em đi 
Trong quán lạnh tôi lặng sầu âm nhạc 
Ngày mai em đi biển nhớ gọi em về 
Nhớ Sài Gòn những đèn xanh đèn đỏ 
Với ba, tư, năm, sáu, bảy ngả đời 
Tình yêu cũng chạy theo thời hối hả 
Còn ngả nào? Sao tôi đứng ngẩn ngơ 
Nhớ Sài Gòn những lâu đài tráng lệ 
Gỗ đá xun xoe mặc áo linh hồn 
Sàn nhảy âm u nhạc gào sóng bể 
Em quên em trong điệu vũ mê cuồng 
Nhớ giảng đường công viên và ghế đá 
Tiếng bom qua nghe giật thót ầm ì 
Nhớ Tết đến lệnh giới nghiêm phong tỏa 
Tiếng súng thay tiếng pháo đón giao thừa 
................... 
Mười lăm năm tôi xa thành phố ấy 
Trở về quê lặng lẻ một góc đời 
Thanh ảnh cũ cứ âm ba gợn mãi 
Như giòng sông chảy suốt một đời người 
Em còn đó xin gửi dùm chút nắng 
Mới đổi thay từ độ sóng xuân hồng 
Hay đã đi phương trời nào xa thẳm 
Đêm nằm mơ có mộng thấy Sài Gòn.