tình dại khờ....
Người trách sao vô tình
Khi những con hạc giấy còn ngập phòng lung linh mờ ảo
Rồi kĩ niệm ngày nào
Sao gió lùa lao xao...?
Người nhắc chuyện ngày xưa
Những hò hẹn đón đưa
Đợi chờ, lang thang ngõ phố
Lời ngọt ngào như lá đỏ trời thu...
Hoa tím, trăng lu, sương mờ, mắt lệ
Lời hẹn thề
Tôi gian dối đầu môi
Im lặng
Cúi đầu
Mím chặt môi
Mọi lý lẽ đều là vô nghĩa
Như cá lia thia giữa hồ khi con sóng tràn dâng
Cần thiết chăng? một lời thú tội
Hay lướt qua đường chờ năm tháng dần quên?
Hay...lấp sao trời phủ mây trăng sáng - mặc trời đêm
Để sáng mai là vầng dương rạng rỡ
Tình lỡ
Lòng khờ
Ai nỡ trút tương tư
Thôi thì ta cứ ôm khư
Khối tình mắc nghẹn ví như nắng chiều
Dù cho cố thắp bao nhiêu
Cũng không tránh khỏi mọi điều trời đêm.