thảm cỏ xanh
      
      
      
      
        ( xin đừng mang dép bước lên )... 
Nằm im lặng anh xin làm thảm cỏ 
Gót chân mềm em bước nhẹ lên anh 
Em cười nói , em vui đùa , em to nhỏ 
Em nghĩ rằng khoảng vắng chỉ mình em 
Sau những phút đùa vui và mệt mõi 
Em thả người ôm trọn cả thân anh 
Anh muốn nói thật nhiều nhưng không thể 
Vì anh chỉ là loài cỏ giữa đồng xanh 
Anh cảm nhận tình em trong hư ảo 
Thật dịu dàng thật mềm mại như chiêm bao 
Bóng hình em phủ kín cả người anh 
Và che lấp cả khung trời mà anh có...