đời gió sương
"Sáng ra nắng mới sương vơi
Chỉ còn cỏ nhớ nửa đời gió sương.*"
Lượt, gương cũ, phấn hương nhòa nhạt
"Đời gió sương" lưu lạc trời Tây
Thân tằm níu gió, khều mây
Vướng vương giữ lại "chút này*" làm vui.
Việt Dương Nhân
(*)Thơ Trương Thái Du - (**)Thi-văn