em tôi sang tận trời tây
Em tôi sang tận trời tây
Cách sông núi, cách gió mây nghìn trùng.
Nơi không bão bể mưa rừng
Mà đắn đo mãi, ngập ngừng khi đi
Em tôi chịu khó nhu mì
Quanh năm vườn ruộng mấy khi xa nhà
Bây giờ theo họ hàng xa
Đón sang bên ấy để mà làm ăn.
Làng tôi vất vả quanh năm
Củ khoai hạt thóc ướt đầm mồ hôi
Ước mơ một cuộc đổi đời
Em đi tìm ở đất trời quê xa
Thắp nhang xin lạy ông bà
Mai sau trở lại vẫn là em tôi.