nước mắt cho người
Tuy anh đến muộn bến nước xanh
Em như thuyền nhỏ cứ tròng trành
Kẻ đến trước anh tình hời hợt
Bể ái thuyền ân rất mong manh
Anh hẹn gặp nhau dưới cỏ xanh
Từ đây em sống sao cho đành
Bốn mùa đào chôn ngàn ước mộng
Chẳng vùi lấp được bóng hình anh
Tương lai thoi thóp vận chẳng lành
Sóng tình nghiêng ngả nắng vàng hanh
Chậm chân duyên nợ thành dĩ vãng
Ngọc báu thơ ngây hóa mảnh sành
Cầu mong anh sống yên bình nhé
Ðừng trốn đi đâu lá lìa cành
Dù không áo cưới xe hoa rước
Nước mắt cho người mãi long lanh
Vũ Kim Thanh