nằm riêng
Bỗng dưng… vợ xướng chuyện… nằm riêng
À há… thì ra thấy ưu phiền
Sáng sớm… mê tơi khua bút mực
Ðêm nằm… lẩm nhẩm chuyện thần tiên
Văn–thơ-chữ-nghĩa, quên ăn ngủ
Sấm chớp rung nhà cũng lặng yên
Nói thật hay đùa cho khó xử
Yêu thơ... chẳng lẽ bị nằm riêng.
Và nghĩ thầm :
Dại Gì
Dại gì ta lại nằm riêng
Nằm ngửa cũng rét,nằm nghiêng cũng sầu
Bên nhau cho tới bạc đầu
Chung chăn, chung gối, không giầu cũng vui.
Vũ Kim Thanh.