em đừng khóc
      
      
      
      
        Em đừng khóc những đêm dài quạnh quẽ 
Khi thu về em hãy ngước nhìn cây 
Mỗi lá thư là mỗi bức thư tay 
Anh gởi tới, lúc cô đơn, em đọc 
Con đường nhỏ mỗi ngày em đi học 
Vạn thư tình anh đã gởi đầy sân 
Em cứ đi, đôi chân nhỏ thiên thần 
Chỉ cần liếc em biết tình anh đó 
Đừng khóc nhé hỡi người em bé nhỏ 
Ta gặp nhau vào giữa một mùa trăng 
Đưa tay che nụ cười lộ hàm răng 
Chiếc răng khểnh xinh xinh bên phía trái 
Anh say đắm nhìn em hoài ngần ngại 
Nói vài câu vô nghĩa rất vu vơ 
Em mỉm cười biến chữ nghĩa thành thơ 
Thành nụ hoa nở muôn ngàn vạn cánh 
Từ độ ấy thơ về như lũ mạnh 
Xoáy cuồng quay dào dạt suối mùa xuân 
Tạ ơn em, là mạch nước khơi nguồn 
Cho thác đổ, cho tình anh dâng sóng 
Lê Phong Trần