một góc riêng anh
Em cứ hỏi mình yêu nhau chưa nhỉ
Thềm hoang em anh chưa đến một lần
Em chợt nhớ như ngày xưa Hoàng Thị
Nẻo thiên đường là vội vã bâng khuâng
Và bên em mùa thu về hiu hắt
Ngọn thu sầu nhè nhẹ thổi đong đưa
Mùa thu buồn như vết tích hoang sơ
Em nước mắt vỡ theo từng kỹ niệm
Anh ở đó với tháng ngày biền biệt
Của riêng anh ghi dấu bước chân buồn
Có bao giờ anh thấy nhớ mà thương
Em bé bỏng ôm thiên đường mộng ảo
Đời lãng tử có đôi lần chao đảo
Trăm mối tình cũng là thoáng mong manh
Nên em biết trái tim anh muôn nẻo
Và trong anh không chắc chỉ riêng mình
Em chẳng trách khi anh hoài rong ruỗi
Không ăn năn cho một chuyện tình hời
Bởi yêu người nên nước mắt đầy vơi
Óm số kiếp bên đời anh lạc lỏng
Yêu anh lắm và con tim khát vọng
Miên Thụy