hư ảo đời hoa
Trời hanh nắng trong núi rừng thăm thẳm
Đường mòn thu chẳng dấu vết rong rêu
Cả rừng cây như bừng sống gió chiều
Lá vẫy vẫy như rừng cờ hoang dã
Như cảo thơm giữa cuộc đời mới lạ
Em khiêm cung tym tým rất hiền nhu
Ngày vào trường buổi sáng ấy mùa thu
Anh đứng đó, cười cười, như quen thuộc
À không phải, anh cười em đi guốc
Rất Việt Nam, à em gái Việt Nam
Từng buổi mai, buổi sáng thấy anh làm
Chỉ gật gật chẳng chào hay lơ đãng
Rồi biến mất, trời ơi, bao nhiêu tháng
Bao nhiêu năm, chim rời núi về đâu
Sao tìm anh, thăm hỏi lại buổi đầu
Em mộng mị hay đời hoa hư ảo?
HoaTymTým