chút nỗi niềm riêng
Có đôi khi em muốn kể với anh
Về trải qua, đau thương và bất hạnh
Anh có biết vì sao trăng luôn lạnh?!
Vì trăng sầu trăng nửa mảnh... đơn côi
Có đôi khi em sợ có anh rồi
Phụ người ta... em không là em nữa
Bước vu quy là lấy vàng thử lửa
Vàng chảy rồi... lửa tắt... mất cả hai...?!
Nói làm chi cái số... chẳng được may
Anh thì khác... con đường dài hạnh phúc
Có đôi khi em ước... đời có Bụt.
Để làm tròn những cái hụt, cái dư
Có khi nào anh cũng có ưu tư
Thì hãy nói với tâm tình xa xứ
Em mãi mãi là em... bên anh trầm tự
Đừng mỉm cười, khó xử... đấy... anh nghe...!!
Băng Nguyệt