từ giã
Từ giã ngôi nhà cũ có hăm sáu bật thang
Từng ngóc ngách in hằn tâm trí
Phía này đặc cái bàn cũ kỹ
Ta bên nhau cùng nồng ấm tách trà
Trái góc bàn điểm tô bởi bình hoa
Cắm hoa hồng đầy gai nhọn
Anh âu yếm ôm em trong vòng tay thỏ thẻ
Hoa hồng nào chẳng đầy gai nhọn trong trăm ngàn hoa anh chỉ chọn riêng em
Kia đó bức tranh đầu tiên
Em mỹ nhân lõa lồ theo đường bút
Nẩy lửa những đường cong hun hút
Anh thiên tài chấm phá nét riêng tư
Làm sao quên được những thói hư ?
Em vụng về anh thì bừa bãi
Cây bút chì lẫn trong áo vải
Vẫn ấm nồng thế giới chỉ hai
Cùng với những lý do anh buông lời chia tay
Ngôi nhà có hăm sáu bật thềm
Đã không còn là nơi tình yêu trú ngụ
Yêu thương ngủ quên mong gì ngày đoàn tụ ?
Đứng trên bật thềm hăm sáu
Em biết mình không còn là chủ nhân !
8/11/2005
Đỗ Ngọc