tôi ðàn… người hát khúc hoài hương
Tôi đến thăm người đêm không trăng
Hoà ca nhạc khúc sáng như rằm
Ru hồn lữ khách mờ sương lạnh
Ve vuốt từng cơn gió mong manh…
Quê hương yêu dấu xa xa lắm
Kỷ niệm xôn xao gần thật gần
Thành phố tuyệt vời hoa Phượng nở
Hồng hà rạo rực sóng tri âm…
Nhớ lắm những ngày vào mùa mới
Từng đêm du hội ngắm trăng sao
Từng điệu dân ca màu quan họ
Ba miền chín đỏ những ước ao…
Nhớ những hàng cây những lùm cây
Vươn tay che hứng nước mưa dầy
Ðỡ ướt áo ai thường hò hẹn
Bất chợt trăng gầy mưa bóng mâỵ..
Nhớ những ngày dài im tiếng ve
Trĩu buồn rũ rượi những rặng tre
Nao nao cung phím thời ly loạn
Tiễn bước người đi muôn chuyến xe
Nhớ Hà nội nhớ từng con phố
Nhớ nón bài thơ nắng nhuộm đường
Nhớ bàn tay vẫy ngày ly biệt
Nhớ đại dương hờn táp gió sương…
Tôi đàn người hát khúc hoài hương
Men cay chưa đủ lấp chán chường
Chưa làm rung động ngàn tinh tú
Chưa mở tâm hồn hết nhớ thương…
Tôi đàn…Người hát khúc hoài hương
Trời mây non nước bớt thê lương
Tung hoành thân ái lìa sầu hận
Ðêm trường bất tận tiếng yêu thương…..
Vũ Kim Thanh