thương nhiều lắm !
      
      
      
      
        Em hờn dỗi, trách anh không thương lắm 
Chẳng ngạc nhiên vì anh cũng không ngờ 
Tự dặn lòng đó chỉ mối duyên thơ 
Tìm lý lẽ để xóa đi mơ mộng. 
Giữa thực tế, tình yêu và cuộc sống 
Biết bao nhiêu vực, hố cách ngăn chia 
Đã nhiều đêm thao thức giữa canh khuya 
Nhớ! Nhớ lắm. Vẫn dối lòng, không nhớ. 
Những con chữ theo nhịp tim rung vỡ 
Bờ đê ngăn chẳng được, nỗi nhớ tràn 
Ngược về tim làm lý lẽ ngỡ ngàng 
Như bại tướng giữa chiến trường tình ái. 
Vùng tình yêu, em như con nước xoáy 
Cuốn anh chìm vào giữa sóng yêu thương 
Chợt nhận ra đời sống dẫu vô thường 
Có lẽ chỉ tình thương là bất diệt ? 
Thương nhiều lắm! Cái trái tim "chết tiệt" 
Mang nắng về sưởi ấm lạnh ngày đông 
Hồn thả hoang theo những giấc mơ hồng 
Cơn gió hạ thoảng mùi hương hồ điệp.