người thơ là người mơ
Sáng nay đọc thư mới
Em vừa gởi cho anh
Những giòng thư vời vợi
Chim líu lo trên cành
Dịu dàng em khẽ hỏi
Nàng thơ của anh, ai?
Lần này anh phải nói
Nếu không em giận hòai
Nếu anh bảo chính em
Em lắc đầu không chịu
Vặn hỏi anh ngày đêm
Vòng vòng như nợ thiếu
Nên anh sẽ nói thật
Người thơ là người mơ
Tất cả đều như thật
Vì nàng thơ đấy mờ
Nguyên Đỗ