phôi pha
một dòng sông qua đời từ thuở ấy
khi vắng xa bóng dáng con đò
người lỗi hẹn hay đà thất hứa
câu hò buồn văng vẳng
.........gần mà xa
bóng lam chiều nhè nhẹ thoáng qua
phai phôi vội sắc màu mây tim tím
chiều thoáng nhạt dần
chiều dần biến
.........đêm hiện ra
đứng giữa đất trời ta với ta
chiếc bóng cứ đổ dài dưới đất
giọt sầu nào đọng môi ta rất thật
.......giọt mặn mà.