sao rơi
Hun hút xa kia chẳng là ai cả,
khoảng trống!
Không phải bóng Anh - cũng chẳng phải dáng Em
Hai định mệnh, chẳng nối liền
Kia ngã rẽ và mỗi người một hướng.
---
Em như con Dã Tràng
dấu mình vào trong cát,
Mặt Trời - thiêu đốt làn da Em khô, bỏng rát
Nỗi Buồn - khoét vào hai hốc mắt Em, một nỗi nhớ mênh mang
Em ngẩn ngơ nhặt xác Sao Vỡ
để Sao trong mắt Em tự bung,
nhảy ào ào
xuống má
Em chẳng thể tự dối mình!
Xác Sao vỡ rồi nằm trong bàn tay em này
Em nắm tay thật chặt - không để Sao bay,
Em sợ Sao chạy trốn
về phía cuối chân trời
xa lắm,
làm sao Em bay tới
lạnh lắm
Em lại tự dối mình:
Sao ở đấy - ngay đây
vẫn nằm trong tim em này..
---
Nước bung ra từ mắt..
đưa Em quay trở lại với miền đời rất thật,
chỉ có mình Em ôm trọn cả nỗi niềm
Em bước một mình với nỗi nhớ không tên
Chiều lắng đọng ...
Sao rơi - nơi mặt trời vừa loé sáng !!