không đề 2
      
      
      
      
        Thưa rằng: Người cũng qua sông 
Cũng vui pháo đỏ rượu hồng như tôi 
Yêu thương xưa hóa hận rồi 
Thì đành trả lại nụ cười héo khô 
Theo chồng tôi hết ước mơ 
Tình là con nhện giăng tơ giữa trời 
Bỏ quên cả tuổi thiếu thời 
Trách gì sông cứ lở bồi trong nhau 
Nào đâu dám hẹn kiếp sau 
Sợ thêm dang dỡ lại đau lòng người