Poem logo
Poem logo

lời ru tình mầu xanh

Tác giả: Thanh Thanh Ngọc
Anh có biết không
Đồng xanh với em là tất cả
Khi mẹ cha ta lớn lên giữa mênh mông mầu lá
Sáng tinh mơ
Mẹ chải tóc bên thềm
Tầu lá dừa là chiếc lược
Chải mượt mà cơn gió dịu êm
Cha vác cầy dắt trâu ra đồng lúa mới
Trên con đường làng
Hương cau thơm lừng - lòng cha thơ thới
Nhớ miếng trầu bà têm vội
Xanh lắm vỏ cau non tơ
Chan chát...ngai ngái đến lạc điệu hồn thơ
Nắng chói chang...chói chang
Sóng lúa vẫn dịu dàng...dịu dàng
Xanh ngát
Mênh mông đất trời , con sông ven làng rì rào ca hát
" Đồng xanh là chốn đây...
Thiên đàng cỏ cây..."
Bầy em nhỏ đến trường
Tung tăng trong mầu áo trắng
Chiếc váy xanh xoè như bươm bướm giữa mùa xuân ngập nắng
Nắng là em biêng biếc những nụ cười
Hồn nhiên xanh lên tận đỉnh trời
Cho " bầy thú hoang nô đùa trong nắng ... "
Một ngày đã qua
Những lao lung vất vả
Mềm dưới môi mẹ môi cha
Chén canh mầu lá
Để bầu trời đêm xanh trong kỳ lạ
Trăng tình lơ lửng trên cao
Em chạnh lòng khi nhìn những vì sao
Ngôi nào là anh
Nơi ấy...?
Tiếng ru hời thoang thoảng
Có đến được cùng anh
" Bên bờ suối vắng...
Những đôi nhân tình..đang thả hồn
Dưới mây chiều... " xa vắng....
Anh ơi

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm