thơ cho hàn mặc tử
Có phải sầu vạn cổ
Chết trong hồn chiều nay*
Mùa sương mờ khói phủ
Biệt ly đến nơi này...
Mộ phần anh lặng lẽ
Heo hút giữa ngàn mây
Biển khơi trùng sóng nhẹ
Ru êm giấc chưa đầy...
Bao nhiêu là chua xót
Cho đời người...Tử ơi!
Ước gì tôi có thể
An ủi anh đôi lời...
Năm mươi năm có lẻ
Hồn vào giấc thiên thu
Thân xác thành dư lệ
Điểm tô ánh trăng mù...
(*): Chiều - Hồ Dzếnh
HoaTiNa
(Viết từ hồi HoaTiNa học Trung học)