không đề 4
Một gánh tình chung với nước non
Dẫu vầng nhật nguyệt khuyết chửa tròn
Tim em nguội lạnh từ muôn kiếp
Trói chặt đời trong chiếc lồng con
Đã đứt thật rồi những sợi yêu
Còn đâu nỗi nhớ buộc trăm chiều
Hãy nhủ thầm rằng em đã chết
Một đoạn tình buồn biết bao nhiêu???
7-11-2005