còn chăng ngày ấy bên em
Thoáng hương ấy sao như mộng ảo
Cuốn giữa đời nghe vấy niềm đau
Thuở ngày qua xâu chuỗi ngọt ngào
Sao biến mất nỗi lòng băng giá
Ôi ! Vì ai nửa hồn ta chết
Sóng tình xưa vương vết thời gian
Bên khói sương thảng thốt mơ màng
Trong cõi thứ bàng hoàng xúc động
Đêm giá băng vọng hồn trở lại
Mang niềm đau trao vội trăng sao
Trái tim kia ngưng đập ngày nào
Chao động khi nhìn em xao xuyến
Vầng mây xanh trôi theo luân chuyển
Khuất mây xa quyện sắc cầu vồng
Trông như kia ô thước ai xây
Ai nối lại cho tơ hồng xoắn chỉ
Nhưng hỡi ơi ! Tình đi không lại
Em đâu say rũ mộng tàn canh
Thấy mong manh trong nét hoang tàn
Như thu muộn vừa sang thoảng bóng
Thế sự ơi ! Đong đầy trắc ẩn
Mấy sầu thương vẫn sẽ đa mang
Có oán than thì cũng đã tàn
Thoáng hối tiếc tình xưa hoài hận
Đông Hòa