phụ bạc
Phụ Bạc
Em cứ buồn nhưng van em đừng hỏi
Tại vì sao anh hờ hững với em
Chỉ vời vợi nhìn em mà không nói
Dù chỉ là một tiếng phụ phàng em
Em cứ buồn nhưng van em đừng khóc
Vì sẽ làm tan nát cả lòng anh
Cứ mắng anh với những lời hằn học
Vì em ơi ! Tình như bọt đầu gành
Anh van em với cõi lòng rướm máu
Hãy về đi và quên cả anh đi
Trong anh giờ hiện hữu gã cuồng si
Nên quên hết , đừng trông gì anh cả
Anh van em hãy nhìn anh xa lạ
Đừng xót xa , đừng oán trách gì nhau
Đừng nhìn anh với đôi mắt đớn đau
Anh sẽ thấy không còn là anh nữa
Em hãy quên những gì anh đã hứa
Hãy xem như gió thoảng với mây bay
Đừng trách anh sao đem dạ đổi thay
Vì em hỡi ! Anh không là anh nữa !