mỗi chúng mình
Mỗi chúng mình là một dòng sông Trôi đi mãi để một ngày hoá biển Xênh xang giữa một ngày thu vàng nắng Tự hỏi lòng sao sóng lại tìm sông? Mỗi chúng mình là một mùa hoa Dâng hương mãi để một lần hoá mật Không da diết hỏi người sao còn nhớ Mấy độ rày ong bướm lại tìm hoa? Mỗi chúng mình là một ngày qua Lang thang mãi để một lần biết mỏi Quên hay nhớ tự lòng ta nhận thấy Tự hỏi mình khi đóng một ngày sang Mỗi chúng mình là một bài ca Dâng xao xuyến để lặng trầm nốt nhạc Nửa vắng xa hỏi còn thương...Dạo ấy, Mỗi chúng mình còn đọng lại gì không? -Vi Va-