lê thường nguyên hoa mộc nhiên...
      
      
      
      
        (Viết tặng riêng cho những tri âm xa xôi) 
Đục trong nào biết phân vân 
Sạch dơ nào biết lần đân vui đùa 
Em thay áo mới theo mùa 
Vạc bay hai cánh gió lùa thênh thênh 
Ta ôm mộng cũ lênh đênh 
Say say tỉnh tỉnh bồng bềnh tri âm 
Thường Nhiên một lẽ hồ cầm 
Gảy cung thương giốc bi trầm ta nghe 
Vạc bay về chốn hội hè 
Chân ta phiêu bạt le te khắp cùng 
Qua chợ vắng, qua trời chung 
Cô liêu tiếng thét u nùng tiếng than 
Đừng mong tơ tưởng đá vàng 
Tình xưa tử biệt mơ màng ra đi...