lẽ thường
Tình yêu như một bến bờ
Mỗi con nước qua thêm phù sa bồi đắp
Tình yêu chẳng bao giờ biết chật
Thêm một lần yêu thêm động cõi lòng
Tình yêu đâu biết chốn tận cùng
Càng gần gũi càng đằm sâu nỗi nhớ
Có một dòng sông biết bên nào bến lở
Bên nào cũng thao thức yêu đương
Em yêu anh như một lẽ thường