nỗi nhớ mùa đông
Nhớ em nhớ những ngày xưa
Hai ta chung bước chiều mưa đi về
Dù cho mưa ướt dầm dề
Hai ta vẫn quyết đi về cùng nhau
Nhớ em bỗng thấy lòng đau
Con đường hoa sữa qua mau mất rồi
Giờ đây chỉ thấy bồi hồi
Thu tàn đông tới nổi trôi giữa đời
Lòng này trăm nỗi rối bời
Tơ vương dệt lỗi một thời se duyên
Mùa này chẳng thể nào quên
Những đêm lạnh giá dệt thêm thảm sầu
Giờ này trong những canh thâu
Em còn tiếc nhớ âu sầu nữa không
Hay là khoảng vắng mênh mông
Chẳng buồn chẳng nhớ chẳng trông ai về
Thôi thì đã lỗi hẹn thề
Đông về lạnh giá tái tê cả hồn
Mùa đông thì mặc mùa đông
Tình này vẫn ấm vẫn trông vẫn chờ