thơ cho mẹ
Thân họa: Vọng Lữ Khách của Huyền Băng
Viễn xứ ngồi nhìn mây trắng bay
Hồn con ray rứt nỗi u hoài
Thương nhà thơ thẩn nhìn làn khói
Nhớ nước âm thầm dõi bóng mây
Xa cách đôi đường tình vẫn thế
Chia lìa vạn nẻo nghĩa còn đây
Mẹ ơi dâu bể đời cay nghiệt
Xin mẹ yên trong giấc ngủ dài !
(cũng một niềm riêng)