niềm hoang
Chiều hoang nên gió qua thềm
Để quên một dải lụa mêm yếm em
Con đưỡng ngõ cụt thân quen
Bước hoang nên để gót đêm in tình
Trăng khuya đâu có một mình
Bầu trời hoang dã thình lình ngập sao
Đầu làng cái giếng thủo nào
Lời thề chết lặng - đêm vào hoang vu
Xóm khuya thoáng vọng lời ru
Cầu trong hoang tưởng sẽ bù niềm riêng
Hoang mang đứng trước cửa thiền
A Di Đà Phật - duyên tiên trốn tìm