bài thơ áo trắng
Áo trắng đâu rồi, áo trắng ơi? Còn mây răng sún ở bên trời Còn trăng cong cớn me chua ấy Còn tối tan trường ai bám đuôi. Áo trắng đâu rồi, áo trắng đây Gió kia mười bẩy có khi gầy Ngôi sao trứng cá còn e ấp Nắng dạy thì ai mắt chớm ngây. Áo trắng nhìn gương ngỡ nhỏ nào Trời xanh đẹp quá chợt làm cao Bạn trai ngồi cạnh thành cây sậy Chạm mặt vờ quay chẳng dám chào. Ngoảnh lại còn mây áo trắng bay Thời gian tình bạn vẽ lông mày Trái tim đừng bẻ ô mai sớm Sợ dấu môi hồng phai gió mây.