tự vấn trước mùa xuân
Ta đã đi qua bao mùa xuân Ngoảnh nhìn lại: nửa đời trống rỗng Đua chen chợ người bán mua ảo vọng Chút hương xuân chưa góp được cho đời. Nỗi buồn ơi, ngươi đã lầm rồi Khi chọn thân ta làm điểm tựa Thế gian này thực hư ngang ngửa Nước mắt rơi trộn lẫn tiếng cười. Giá được làm cánh én báo tin vui Mang nắng ấm xua tan đời gió lạnh Những ước vọng ta không có được Xin cúi đầu tạ lỗi trước mùa xuân.