cây si
Ta nắn nót ba tờ giấy trắng Viết cho em nỗi lòng hôm qua Đi ngang phố thấy đường trưa nắng Bỗng ước gì em ở gần ta Nhà em thấp thoáng hàng bông giấy Mỏng như tơ và đỏ diệu kì Ta cuống quít như thằng khờ vậy Khi cánh cổng vàng mở đóng đôi khi ... Chờ, ta vẫn chờ em như thế Mây giăng ngang và nắng giăng ngang Ta dùng hết tâm tư trí tuệ Viết bài thơ nhưng chữ dở dang Chiều hết nắng, đường chiều bất chợt Xe lại qua, người ngó kẻ nhìn Ta quê lắm nhưng vờ tỉnh phớt Hi sinh quen rồi - cho nỗi nhớ con tim!