lòng ta là những nhánh sông
Ta như những nhánh sông đầy Chảy về quê cũ qua ngày tháng xưa Qua mùa giông bão nắng mưa Bao nhiêu lá rụng bao mùa đông sang Giờ đây nhìn dãy hoa vàng Nở quanh ta cũng bẽ bàng mùa xuân Ta còn lại những người thân Còn nhiều xa cách, phong trần, nổi trôi Xuân này từ một khung trời Gửi về tâm sự mảnh đời tha hương Vàng son gì chốn viễn phương Biết cho chăng , hỡi cố hương tiêu điều? Vẫn nghe lá đổ muôn chiều Nghe dòng sông nhánh thương yêu chân trời Chảy xuôi về tận một nơi Bao nhiêu nước bấy nhiêu lời than van : Xin đừng gây cảnh điêu tàn Xin đùng bão lụt ngút ngàn thương đau Xin người người thương lẫn nhau Xin cho quê cũ được giầu mạnh hơn Nước sông thôi chảy oán hờn Lòng viễn xứ vẫn không xờn chẳng phai Sông Hồng, sông Hương, Dồng Nai Nguồn yêu thương mãi chảy dài trong tim Để mùa xuân được bình yên Để quê hương được triền miên Thanh Bình