gió - trăng
Anh nhờ gió mang theo ngàn lời nhớ Gió đã quên hay để lạc phương nào? Lời như gió: yêu thương làm huyễn hoặc! Đến đi, chút dịu dịu rồi thôi.... Trăng phương ấy và trăng ở phương này Trăng òa vỡ giữa tháng ngày mộng mị Đời như trăng: xác thân làm ảo ảnh! Có - còn, đẹp thoáng chốc rồi thôi... Gió - trăng huyễn - ảo vơi đầy June 2006