gió - thơ kim minh
GIÓ
Gió là ai ... khiến vòm mây lạc lối
Anh là gì ... sao khiến trái tim đau
Cứ âm thầm xô nhẹ nỗi nhớ nhau
Tim cô quạnh, thì làm sao hỡi gió?
Gió vờn mây, nhưng đường mây chẳng ngó
Gọi chân tình, sao ai đó làm ngơ
Để bây giờ cô quạnh và bơ vơ
Lang thang giữa trời mơ và mộng ảo
Gió không vui, đất trời như điên đảo
Xoáy tâm hồn ...thêm bão tố phong ba
Rồi ngậm ngùi mang nổi nhớ đi xa
Buồn lặng lẻ tìm về cùng hoa lá ...
Gió chia vui với linh hồn tượng đá
Suối thì thầm dòng nước, cá tung tăng
Thoảng hương tình ... xua khoảnh khắc băn khoăn
Hòa hơi thở trẻ trung và tươi tắn
Gió về đây giữa muôn loài xinh xắn
Quyện mây hồng dưới nắng cũng vui lây
Đời vui buồn hay lắm lúc chua cay
Xin là gió cứ bay và thế nhé.
KIM MINH