chiếc áo em để quên
Tình cờ tôi gặp trong ngăn tủ chiếc áo hôm nào em để quên vẫn còn phảng phất mùi hương cũ khơi dậy lòng tôi những nỗi niềm ngày đi có lẽ em vội vã sót lại nơi này chút ấm êm lần thay áo mới vô tình quá một chiếc áo nhầu em bỏ quên áo này dạo đó em thường mặc có lúc chờ tôi cạnh bữa cơm tôi mân mê áo chừng nghe mát da thịt người xưa vẫn còn thơm áo này dạo đó em thường mặc nên một vài nơi chỉ đã sờn áo chưa kịp rách tình vội mất nhìn áo lòng tôi đau xót hơn chiếc áo bây giờ như kỷ vật theo cạnh đời tôi bước ruổi giong dù cho hương lửa mình đánh mất tôi vẫn nhớ người đã sang sông.