xin mưa dừng rơi
Các em tôi đang chầu chực miếng cơm
Mái hiên phố vẫn dập vồ mưa đổ
Mấy tiếng ròng tôi đứng ngồi một chỗ
Chồng số còn từ sáng đến quá trưa
Tôi chẳng hờn, chẳng hề giận cơn mưa
Sao cuồn cuộn cuốn dòng người xa lánh
Từng giọt nặng khoảng đời tôi phải gánh
Mấy đứa em còn ở cảnh chơi vơi
Phận làm anh thay bố mẹ che trời
Chưa đủ học không có nhiều kiến thức
Nên vất vả với mảnh đời rất thật
Sáng tối đi về với vé số trên tay
Tôi thương em tuổi nhỏ dễ lung lay
Dễ vấp ngã vì thiếu tình phụ mẫu
Với cảnh sống của nương nhờ ở đậu
Tôi tận lòng tận sức dẫu gian nan
Giấc chẳng đầy, cơm chẳng đặng chẳng than
Tôi chấp nhận lo tròn cho chúng nó
Mẹ cha đi khi chúng tôi còn nhỏ
Phận làm anh tôi chẳng có phàn nàn
Chỉ mong em sẽ khôn lớn đàng hoàn
Dẫu giòng đời là cuồng mây giông tố
Tôi sẵn sàng đương đầu với muôn khổ
Để một ngày các em sẽ nên người
Đã lâu rồi gió mưa vẫn không nguôi
Tôi thành khẩn lạy đất trời ngược đãi
Hãy dừng mưa dừng bớt bao khổ ải
Để bần cùng cũng có lúc nhẹ nhàng
Để cho tôi quanh quẩn được vài ngàn
Chút thực tại để cho lòng tôi biết
Có khoan hồng với thân mòn sức kiệt
Thì tôi còn vẫn cố bước cùng đời
Mưa hỡi ơi! Xin mưa hãy dừng rơi!
BTN