mồng một tết
Mười mấy năm tôi không về đất mẹ
Nhưng năm nay tôi ghé lại một lần
Nhân dịp tết nên lòng dạ lâng lâng
Với mong đợi đón mùa Xuân thật sự
Có một chuyện tôi chẳng nào quên được
Về một em bé nhỏ độ ba, năm
Áo rách vai da úa nắng đen ngăm
Tay cầm sổ và một chồng vé số
Em lang thang khắp vỉa hè bao phố
Bổng gặp tôi em thỏ thẻ chào mời
"Chú ơi chú số Gà còn mấy tờ,
Chú hãy giúp mua giùm con vài vé"
Tôi gật đầu "mua vài tờ thôi nhé,
Cứ đưa đại không cần số Gà đâu
Hãy để dành để bán kẻ cơ cầu
Vì tết Dậu chắc nhiều người sẽ kiếm"
Em bỏ đi chào mời ngay người khác
Nét mặt em đậm những nét cùng bần
Bao chấp nhận hòa nụ cười bất cần
Với những lời đuổi xua và từ chối
Hai hôm sau mồng một tôi ăn tối
Cũng dáng gầy nét xậm ở bờ môi
Lại chính em lại kề sát bên tôi
Nâng chồng số mắt van xin mua vé
Tôi bèn gọi "hãy lại đây em bé"
Tôi hỏi em "bán vé số lâu chưa?"
Xoe tròn mắt em mạnh tiếng và thưa
"Dạ, thưa chú được ba năm rồi chú"
Tôi bàng hoàng hỏi em bao nhiêu tuổi
Em mỉm cười "dạ con mới lên năm"
Dạ tôi thốn, đành ngậm phút lạnh câm
Nhìn em nhỏ tôi xót xa tận đáy
Tôi gật gù bảo rằng "con hay đấy!"
Nhỏ chừng nầy mà đã biết kiếm tiền
Hỏi một ngày con lời được bao nhiêu
"Dạ, không nhiều nhưng cũng vài ba chục"
Lòng buồn rượi nhưng tôi thầm thán phục
"Thôi như vầy, chú cho cháu một trăm,
Năm mươi tờ con cứ thế mà cầm,
Làm sao đó là tùy con quyết định"
Em cúi đầu cám ơn tôi rối rít
"Mua giùm con" mấy tiếng vẫn âm vang
Giữa đêm Xuân của nhộn nhịp bát ngàn
Tôi và em cùng mang niềm đau xót!
BTN