tản mạn ngày thu
Lang thang trên phố một mình
Nhặt dăm chiếc lá xếp hình cô đơn
Thoảng hương hoa sữa bồn chồn
Gọi về kỷ niệm giận hờn chưa xa…
Anh giờ là của người ta
Em cô đơn giữa bao la đất trời
Một mình đi giữa cuộc đời
Bâng khuâng với những ngậm ngùi vu vơ.
Bồn mùa đều thả vào thơ
Cớ sao chỉ trách riêng thu điêu tàn
Bốn mùa đều của thời gian
Phải đâu lá chỉ nhuốm vàng ngày thu !?
Mênh mang trong tiếng chim gù
Có niềm hoài vọng nhẹ ru nỗi buồn