thơ em viết
Thơ em viết
Đến bao giờ khô cạn mực
Như trái tim mình
làm điểm tựa xác thân
Tim trỗi nhịp cho nỗi buồn em ứa lệ
Từng giọt rơi...
Sao đếm được đã...
mấy lần!
Nỗi nhục nhằn trần thế lắm gian truân
Chờ thu sang em bâng khuâng nhặt lá
Viết đôi dòng hòa vỡ của trái tim
Đếm côi cút giữa thềm thu đang tới
Thư em viết...chưa bao giờ dám gửi
Mượn chiếc lá vàng
nhờ cơn gió đưa tin
Trăng nửa vạt
đêm nay tình đừng ngủ
Để chờ sao em đếm những lung linh
Thơ em viết giữa bầu trời thức - tỉnh
Thương thật là thương
màu ánh trăng ngà
Chín tầng mây
mây bay qua vội vã
Chiếc lá vàng nhẹ thả những dòng tin
Anh có nghe bên thềm gió rung rinh?
Lời thi vị vô hình trong lặng lẽ
Rơi khẽ khàng một chiếc lá vàng xinh
Ánh trăng vàng soi tình em nhỏ nhẹ...