Poem logo
Poem logo

thiên thần áo trắng

Tác giả: Khả Nhi
Tặng em, người y tá bệnh viện Bình Dân.

Khi em khoác áo thiên thần

Tình thương trách nhiệm đôi phần con tim

Miệt mài chưa mỏi cánh chim

Em đem hy vọng đến miền khổ đau

Ngọn đèn nhân ái đã trao

Dù cho mưa gió chẳng bao giờ tàn

Tháng ngày bệnh án sang trang

Bước đường vô tận hành lang bệnh phòng

Áo em thấm vết máu hồng

Dịch truyền đếm giọt em trông từng giờ

Trong ca cấp cứu bất ngờ

Quyết giành sự sống đâu chờ vận may

Nhớ em nhiệt kế cầm tay

Tận giường an ủi sớm mai mấy lần

Vui buồn cùng với bệnh nhân

Tiêm truyền đếm mạch ân cần hỏi han

Bàn tay thân ái dịu dàng

Nhẹ vơi đau khổ chứa chan tình người

Yêu sao ánh mắt nụ cười

Đẹp màu áo trắng vui tươi bao ngày

Đời em yêu quá chốn này

Bệnh khoa phòng mổ xem đây là nhà

Mất con tiếng khóc mẹ già

Em chia nước mắt xót xa cảnh đời

Đèn khuya nặng giọt mưa rơi

Em vào đêm trực dưới trời lạnh căm

Bàn chân lặng lẽ âm thầm

Tay em còn mãi gieo mầm yêu thương

Mai sau giã biệt mái trường

Cho tôi được bước chung đường với em.

Chú thích:


Ngọn đèn nhân ái là biểu tượng của ngành y tá, do người nữ y tá đầu tiên Florence Nightingale (1820 - 1910), đã sáng lập nên ngành nghề này. Bà là một nữ y tá quân y người Anh phục vụ trên chiến trường, hình ảnh cô gái áo trắng cầm trong tay 1 ngọn đèn nhỏ đi săn sóc thương binh đã đi vào lịch sử.

Ngày nay, ngọn đèn là biểu tượng của nghề y tá.


Florence Nightingale

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm